Nguyễn Thanh Phong, 16 tuổi, lớn lên trong vòng tay của bà cóc – cụ bà Phạm Thị Lang, 84 tuổi. Mẹ em mất vì bệnh khi gia đình không đủ tiền chữa trị, còn ba em cũng bỏ đi sau đó và chưa từng quay lại thăm em kể từ ngày ấy. Hai bà cháu sống nương tựa vào nhau trong căn chòi nhỏ nằm sau nhà ông bà ngoại, giữa bao nhiêu khó khăn nhưng luôn tràn đầy tình thương.
Hàng ngày, từ 6-7h tối, Phong cùng bà chèo xuồng đi bắt ốc gần nhà, không dám đi xa vì sợ nguy hiểm. Có những ngày họ chỉ bắt được vài ký ốc để Phong mang ra chợ bán vào sáng hôm sau. Những ngày mưa, hai bà cháu lại hái rau muống để kiếm thêm chút tiền trang trải bữa ăn.
Từ năm 10 tuổi, Phong đã quen với việc mưu sinh cùng bà, vừa đi học vừa giúp bà gánh vác cuộc sống. Dù khó khăn, em vẫn luôn nỗ lực học tập với ước mơ có một ngày được học đến nơi đến chốn, để có công việc ổn định, nuôi dưỡng bà trong những năm tháng tuổi già.
Cụ Lang cũng chỉ mong ước có được một căn chòi nhỏ, đủ an toàn và thoải mái để sống, không còn phải tắm ngoài sân hay giặt đồ bên bờ kênh. Hai bà cháu Phong không chỉ chia sẻ với nhau từng bữa cơm đạm bạc mà còn cả niềm hy vọng và tình thương sâu đậm giữa những nghịch cảnh.
Chủ tài khoản: Phạm Thị Lang (Bà cóc của nhân vật)
STK: 7006205316605 – Ngân hàng Agribank