Thời điểm hiện tại thì tôi cũng là một người mồ côi. Tôi rất hiểu cảm giác của các em những lúc nhớ về cha mình. Mong rằng các em sẽ cố gắng, nhất là anh của Minh Tố, hãy mạnh mẽ lên bởi em sẽ là trụ cột chăm sóc cho mẹ và em trai sau này.
Tôi cũng là một người mẹ, cũng có 1 cô con gái lớn và 1 cậu con trai nhỏ như hai chị em Ngọc Xuân nên thấy hai em bơ vơ khiến tôi rất thương. Con trai tôi cũng còn nhỏ, tôi thì lịch trình bận rộn nhưng vẫn cố gắng để lo cho các con.
Không hiểu tại sao lại có những hoàn cảnh khó khăn đến như vậy. Tôi thấy bản thân mình còn vô cùng may mắn hơn nhiều. Và tôi biết được rằng bản thân khi tham gia chương trình cần phải phải cố gắng làm được một điều gì đó để giúp đỡ, để chia sẻ ít nhiều với những khó khăn mà các gia đình đang gặp phải.
Tôi đã mất cha cách đây 10 năm và cũng vừa trải qua nỗi đau mất mẹ cách đây không lâu. Tôi chỉ muốn nói với các bé là dù trong hoàn cảnh nào, hay ở lứa tuổi nào, bất kỳ ai rồi cũng phải trải qua nỗi đau mất người thân, đó là quy luật tự nhiên. Bản thân tôi mất đi cha mẹ tôi xem đó là sự tạm biệt người thân của mình. Với tôi, những người mình nghĩ sẽ rời xa mình mãi mãi, nhưng không phải, ở trong dòng máu của mình, họ luôn ở cạnh để ủng hộ, động viên mình. Và mình phải cố gắng làm tốt những việc hàng ngày, yêu thương những người xung quanh. Tôi mong các bé hãy tự tin hơn, hãy nắm tay mẹ vượt qua tất cả những khó khăn. Giống như tôi, đi đến tuổi này thì tôi cũng đã vượt qua rất nhiều điều mà đôi khi tôi nghĩ mình không bước qua được.
Thật ra các bé còn hạnh phúc hơn tôi vì các bé còn biết mặt cha chứ tôi thì không biết. Cha mẹ tôi đều đã mất, mà rất tiếc là tôi không biết được mặt cha mình từ nhỏ. Ngày xưa, tôi từng nói phải cố gắng học thật giỏi nhưng cũng không được, tôi học đến lớp 12 rồi nghỉ giữa chừng vì không có tiền đi học. Đến khi xa nhà thì tôi đã luôn tự nhủ phải lo cho mẹ, giống như hoàn cảnh của bé bây giờ vậy. Tôi lấy đó làm động lực để cố gắng phấn đấu và nhờ nghị lực của bản thân mà có được ngày hôm nay. Tôi mong các bé hãy nghĩ đến mẹ, thương mẹ và từ đó hãy cố gắng phấn đấu nhiều hơn.
Tôi hy vọng 2 chị em bé Nhật Lê phải yêu thương nhau, đùm bọc nhau và nhất định phải yêu thương ông bà nội vì ông bà đã 1 đời vất vả vì các em. Gia đình lúc nào cũng vui khỏe, đến với Mái Ấm Gia Đình Việt sẽ có 1 số vốn làm ăn để cuộc sống tốt hơn 1 chút.
Có những thứ tưởng giản đơn, bình dị nhưng lại vô cùng quý giá như bữa cơm gia đình. Bản thân tôi luôn tự nhắc nhở mình phải trân trọng cuộc sống, trân trọng gia đình và những người xung quanh mình.
Mẹ tôi bán chè, còn cha tôi đi làm công nhưng tôi thấy mình vẫn may mắn hơn vì còn đủ cha mẹ và cha mẹ luôn cố gắng để chị em tôi được học hành đến nơi đến chốn. Nhờ vậy mà tôi được nuôi ước mơ và tâm hồn của mình. Để giờ đây tôi luôn cố gắng lan tỏa những điều tích cực nhất cho các bé vững tâm lý và vững tinh thần chinh phục những con đường phía trước.
Các em còn quá nhỏ để phải trải qua cảm giác mất mát và thiếu thốn về tình cảm gia đình như thế này. Duy Khánh cảm thấy điều đó rất tồi tệ nên rất thương hoàn cảnh của các em và muốn giang tay giúp đỡ các em nhiều hơn.
Là một người mẹ, cô Hòa cũng muốn Châu đừng suy nghĩ rằng vì sinh con ra mà mẹ con mất nữa. Thật ra nếu mẹ con may mắn còn sống và sinh con ra chính là niềm hạnh phúc của mẹ trong cuộc sống. Mẹ đã vượt qua mọi khó khăn để sinh con ra dù mẹ không còn nhưng cô cũng tin mẹ đã hạnh phúc vì thấy hai chị em che chở, bao bọc lẫn nhau