Em Trương Khánh Dương, 12 tuổi, người dân tộc Mường, hiện là học sinh Trường THCS Ngọc Khê (xã Ngọc Lặc, tỉnh Thanh Hóa). Ngay từ khi sinh ra, Dương đã không biết mặt ba, lớn lên trong tình yêu thương chở che của mẹ và gia đình bên ngoại. Thế nhưng, bất hạnh ập đến khi mẹ em qua đời năm 2019, sau hơn 12 năm chống chọi với căn bệnh bướu cổ ác tính. Khi ấy, Dương mới chỉ là cậu bé lớp 1.
Từ đó, em sống nương tựa vào ông bà ngoại. Nhưng sóng gió chưa dừng lại. Khi Dương lên lớp 2, ông ngoại bị tai nạn dẫn đến tai biến, liệt giường, không còn khả năng tự chăm sóc bản thân. Toàn bộ gánh nặng gia đình dồn lên vai bà ngoại – bà Phạm Thị Tiền, đã ngoài 60 tuổi, sức khỏe yếu nhưng vẫn gắng gượng làm thuê tại một quán cơm. Công việc bấp bênh, lại vừa phải lo chồng bệnh, vừa nuôi cháu nhỏ, mỗi tháng bà chỉ kiếm được khoảng 2 triệu đồng. Vì khó khăn, bà Tiền không dám đi khám bệnh, chỉ tự mua thuốc uống cầm chừng.
Hiện tại, Dương được hỗ trợ 750.000 đồng tiền trợ cấp mồ côi, thêm 150.000 đồng từ nhà trường và một ít gạo dịp Tết. Số tiền ít ỏi đó không đủ để xoay xở cho cuộc sống hằng ngày. Dù còn nhỏ, Khánh Dương lại vô cùng hiểu chuyện. Ngoài giờ học, em chủ động phụ bà chăm sóc ông, làm việc nhà. Buổi sáng, em dậy sớm đi theo bà ra quán cơm để rửa chén, phụ thêm phần nào công việc.
Trong lòng Dương, nỗi nhớ mẹ chưa bao giờ nguôi. Mỗi lần nhắc đến mẹ, cậu bé lại bật khóc nức nở. Ước mơ lớn nhất của em là một ngày nào đó có thể kiếm thật nhiều tiền để lo cho bà, để bà không còn phải vất vả sớm hôm nữa.