Em Nguyễn Lâm Nhựt Minh, 12 tuổi, học sinh Trường THCS An Thạnh Đông (Cần Thơ), lớn lên trong tình yêu của bà ngoại từ lúc mới lọt lòng. Cha em – anh Nguyễn Bé Thơm qua đời vì u.n.g t.h.ư vòm họng khi Minh mới 4 tháng tuổi. Mẹ em, chị Lâm Thị Lành, ôm hai con rời Trà Vinh về sống nương nhờ nhà ngoại.
Nhưng cuộc đời vẫn chưa thôi thử thách gia đình nhỏ này. Mẹ Minh làm công nhân tại TP.HCM, mỗi tháng thu nhập khoảng 5 triệu nhưng chỉ gửi được 1,5–2 triệu về quê vì chính chị cũng mắc bệnh tim bẩm sinh, sức khỏe yếu, công việc bấp bênh. Anh trai của Minh – Nguyễn Khánh Hưng, 18 tuổi cũng bị bệnh tim, vừa học nghề vừa làm, thu nhập chẳng được bao nhiêu, thỉnh thoảng ráng dành dụm gửi bà 500.000 đồng mua thuốc.
Bà ngoại Trần Thị Rớt, 68 tuổi, cũng mang bệnh tim từ nhỏ, hơi một chút là khó thở, phải uống thuốc hằng ngày. Bà mở quán nước nhỏ trước nhà để kiếm thêm đồng ra đồng vào, nhưng ở quê vắng khách, có ngày chẳng bán được ly nào.
Nhựt Minh lớn lên trong căn nhà lá đã mục nát, mỗi mùa mưa bão là nỗi sợ thường trực. Mái nhà dột tứ phía, tết năm rồi, mẹ và anh phải căng tấm bạt lớn che lại chỗ ngủ cho Minh khỏi ướt. Dù vậy, em chưa bao giờ than trách. Minh hiểu rõ nỗi nhọc nhằn của bà, mẹ và anh, nên từ nhỏ đã tự giác làm việc nhà: quét dọn, nấu ăn, giặt giũ… việc gì bà mệt, Minh đều làm thay.
Em luôn thương bà – người đã hy sinh cả tuổi già để bế bồng, nuôi em khôn lớn. Em biết ơn mẹ và anh trai dù nghèo bệnh vẫn chắt chiu từng đồng gửi về, để em được tiếp tục đi học.
Nhựt Minh học giỏi, ngoan hiền và đầy nghị lực. Ước mơ lớn nhất của Minh là sớm trưởng thành để đỡ đần mẹ, bà và anh – những người đã dành trọn thương yêu và cả phần mạnh mẽ nhất cuộc đời để vun đắp cho em.

